[Truyện ma ngắn] Tiếng Sáo Ma Quái: Lời Than Khóc Của Oan Hồn Trong Rừng Sâu

Video

Audio

Text

Hoàng hôn nhuộm màu đỏ rực lên những tán cây cổ thụ, báo hiệu màn đêm sắp sửa buông xuống. Trong khu rừng già âm u, tiếng côn trùng rả rích hòa cùng tiếng gió rít qua cành cây tạo nên bản giao hưởng rùng rợn.

Minh và Long, hai thanh niên ưa thích khám phá, quyết định dấn thân vào khu rừng cấm – nơi được người dân địa phương đồn thổi là có ma ám. Nơi đây vốn nổi tiếng với những câu chuyện ma quái, tiếng sáo oán hận vang vọng mỗi đêm trăng, khiến ai cũng rùng mình khiếp sợ.

Bóng tối dần bao trùm, tiếng côn trùng im bặt, chỉ còn tiếng gió rít ghê rợn. Bất chợt, tiếng sáo du dương, ai oán vang lên từ đâu đó trong rừng sâu. Minh và Long rùng mình, mồ hôi túa trên trán. Tiếng sáo như tiếng than khóc, ẩn chứa nỗi buồn u uất, khiến họ cảm thấy lạnh gáy.

Họ lần theo tiếng sáo, men theo con đường mòn uốn lượn giữa những tán cây rậm rạp. Ánh trăng lơ lửng trên bầu trời, soi sáng những bóng cây kỳ quặc, tạo nên khung cảnh ma mị.

Tiếng sáo dẫn họ đến một khoảng đất trống, nơi có một tảng đá lớn phủ đầy rêu phong. Trên tảng đá, một bóng người phụ nữ mặc áo trắng tinh khôi đang ngồi thổi sáo. Ánh trăng chiếu vào khuôn mặt của cô, tái nhợt và buồn bã.

Xem thêm  [Truyện ma ngắn] Lời Thì Thầm Dưới Ánh Trăng

Minh và Long run rẩy, không dám tiến đến. Bóng người phụ nữ ngừng thổi sáo, nhìn họ bằng ánh mắt u sầu. Giọng cô vang lên, nhẹ nhàng nhưng đầy u oán:

“Hai người đã đến đây, hãy nghe câu chuyện của ta.”

Cô kể rằng mình là một cô gái xinh đẹp, bị phụ tình và tự sát trong khu rừng này. Oan hồn của cô không thể siêu thoát, lang thang trong rừng và thổi sáo để bày tỏ nỗi uất hận.

Minh và Long nghe xong, lòng trào dâng niềm thương cảm. Họ hứa sẽ giúp cô gái tìm được sự bình yên. Sau nhiều ngày tìm tòi, họ phát hiện ra người phụ nữ đã bị chính người chồng sắp cưới hãm hại.

Họ quyết định vạch trần sự thật, trả lại công lý cho người phụ nữ. Sau khi oan khuất được giải tỏa, tiếng sáo oán hận không còn vang lên nữa. Bóng người phụ nữ hiện lên trong ánh trăng, mỉm cười cảm ơn Minh và Long.

Rời khỏi khu rừng, Minh và Long vẫn còn ám ảnh bởi trải nghiệm kinh hoàng. Tuy nhiên, họ cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi đã giúp đỡ được oan hồn của người phụ nữ. Tiếng sáo ma quái đã biến mất, nhưng câu chuyện về khu rừng cấm vẫn được lưu truyền, nhắc nhở mọi người về lòng nhân ái và sự trừng phạt dành cho kẻ ác.