Có thể bạn đã từng đọc qua nhiều mẩu truyện ma siêu dài siêu hấp dẫn và siêu kinh dị khiến bạn ám ảnh trong một thời gian. Nhưng chưa chắc truyện dài là đã hay. Cùng lướt qua 40 câu truyện kinh dị siêu ngắn dưới đây nhé! Nên nhớ: TRÍ TƯỞNG TƯỢNG luôn là chìa khóa làm cho mọi thứ trở nên… sống động.
Bắt đầu nào! Có một số truyện bạn phải động não dữ lắm đấy
- Tôi đưa thằng bé lên giường ngủ. Nó bảo: “Bố có thể kiểm tra dưới gầm giường con được không? Con sợ lắm.” Khi tôi cúi xuống, bản sao của thằng bé thì thầm: “Bố ơi, có ai đó nằm trên giường con…”
- Tôi bị cụt tay. Bác sĩ nói tôi phải đeo tay giả một thời gian. Sáng nay tôi cảm thấy có một bàn tay lạnh cóng đang đặt lên chiếc tay giả của mình.
- Mọi thứ đều tối đen, tôi không thể thở, không thể cử động, không thể nói chuyện. Nếu biết trước mình phải cô đơn như thế này thì thà chọn hỏa thiêu còn hơn.
- Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm họ! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm giường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, họ không thích bị nhìn thấy đâu.
- Tiếng gõ nhẹ vào cửa sổ làm tôi tỉnh giấc. Tôi vừa định xuống giường xem thì nhận ra tiếng gõ xuất phát từ tấm gương đối diện mình.
- Họ mừng rỡ vì ca ướp lạnh xác đầu tiên đã thành công. Làm sao anh ấy có thể nói cho họ biết anh vẫn còn tỉnh táo đây?
- Đèn sáng. Cô thấy bóng của mình hắt lên sàn nhà. Bên cạnh nó là một cái bóng khác. Cô sống một mình.
- Nó đang ngồi trên kệ sách của tôi với đôi mắt suy tư, bên cạnh nó là những chiếc áo đầm búp bê màu hồng đẹp nhất tôi từng thấy. Nó được sinh ra làm gì chứ?
- Khuôn mặt cười toe toét ngoài cửa sổ nhìn chằm chằm vào tôi lúc 2h sáng. Tôi sống trên tầng 14.
- Tôi sống một mình. Trong điện thoại có một bức ảnh chụp hình tôi lúc đang ngủ.
- Cái bóng trong gương đang nháy mắt với tôi.
- Tôi ở lại công ty làm thêm ca đêm. Trong camera an ninh dưới tầng hầm xuất hiện một bóng người.
- Những con manơcanh mới được đem đến, họ gói chúng trong những bọc xốp bong bóng. Từ căn phòng kế bên, anh có thể nghe thấy tiếng lốp bốp của bong bóng vỡ.
- Bạn tỉnh dậy. Nhưng cô ấy thì không.
- Bạn gái tôi hỏi tại sao hôm nay tôi lại thở mạnh thế. Nhưng tôi không hề…
- Trở về nhà sau một ngày dài làm việc mệt mỏi, bạn với tay bật đèn. Nhưng có ai đó đã để tay trên công tắc.
- Con gái tôi cứ khóc lóc và la hét giữa đêm. Tôi đã ra thăm mộ con bé và nói con bé thôi đi nhưng con bé không chịu.
- Ngày thứ 312. Internet vẫn không kết nối được.
- Bạn ngả lưng xuống giường sẵn sàng cho một giấc ngủ ngon, nhưng có ai đó sát bên thầm thì tên bạn. Bạn sống một mình.
- Tôi hôn vợ và con gái, chúc họ ngủ ngon. Khi tỉnh giấc tôi thấy mình đang nằm trên giường bệnh, các y tá xung quanh bảo đó chỉ là một giấc mơ.
- Bạn nằm trên giường nhưng thõng 2 chân xuống đất. Có một bàn tay lạnh ngắt nắm chân bạn.
- Sau khi chơi game khuya, bạn tắt máy. Vừa gập laptop xuống, bạn thấy có người ngồi đối diện với bạn.
- Những người dự đám tang vẫn chưa ra khỏi hầm mộ. Ai đó đã khóa cửa từ bên trong.
- Vợ tôi gọi tôi dậy, cô ấy nói có một kẻ trộm đột nhập vào nhà. Cô ấy đã bị giết 2 năm về trước, bởi một kẻ trộm.
- Bạn bước vào thang máy, có một anh chàng đẹp trai đứng sẵn trong đó. Anh ấy lên tầng 14, bạn lên tầng 15. Đến tầng 14, anh ta bước ra ngoài, rút dao, cười điên dại: “Hẹn gặp cô ở tầng trên.” Cửa thang máy đóng lại.
- Tôi đang mơ một giấc mơ đẹp thì tiếng búa gõ côm cốp làm tôi tỉnh giấc. Sau đó tôi chỉ còn nghe tiếng đất chạm vào nắp hòm. Tôi hét lên nhưng không ai nghe thấy cả.
- Người đàn ông cuối cùng trên trái đất ngồi trong một căn phòng trống. Anh nghe có tiếng gõ cửa.
- Đi làm về, tôi chỉ mong được nhìn thấy hình ảnh vợ tôi đang ru con. Vừa bước vào cửa, tôi chết lặng khi thấy vợ tôi – đã chết, trên tay cô ấy là đứa con chết non của tôi. Có một tên bệnh hoạn nào đó đã đột nhập vào nhà và để 2 người họ ở đây.
- Bạn nghe mẹ gọi bạn dưới bếp. Nhưng vừa định bước xuống thì trên lầu có tiếng gọi: “Đừng xuống, mẹ cũng nghe thấy tiếng gọi đó!”
- Tôi đói. Tất cả các cửa hàng thức ăn đều đóng cửa.
- Tôi nhớ là mình không đi ngủ bao giờ. Nhưng tôi cứ tỉnh dậy trên giường của mình mãi.
- Ghi chép của y tá: “Trẻ mới sinh nặng 4 ký rưỡi, cao nửa mét, răng đầy đủ 32 cái. Không nói, chỉ cười.”
- Cô nhẹ nhàng lên lầu để kiểm tra thằng nhóc. Cửa sổ mở, cái nôi trống rỗng.
- Tôi mặc nó càng lâu thì nó càng ăn sâu vào da tôi. Cô ấy có một làn da thật đẹp.
- “Anh ơi em không ngủ được.” – cô ấy thì thầm, nhẹ nhàng nép vào tay tôi. Tôi tỉnh giấc, tay vẫn còn nắm chặt bộ váy người ta mặc cho cô ấy lúc chôn cất.
- Bạn nghe thấy tiếng hét ở cuối hành lang. Nhưng bạn không thể nhìn thấy gì và cũng không thể di chuyển.
- Là một viên cảnh sát, tôi cảm thấy rất đau thương khi lúc nào cũng là người có mặt đầu tiên trong những vụ tai nạn xe chết người. Hôm nay, khi đang kéo xác một cậu bé bị nghiền nát ở ghế sau của chiếc xe hơi bị tai nạn ra, tôi biết đây là ngày cuối cùng tôi phải làm công việc này: cậu bé mở mắt ra cười khúc khích.
- Tôi nhìn ra cửa sổ. Những ngôi sao khi nãy biến đi đâu mất vậy?
- Tôi nghĩ con mèo của mình có vấn đề, nó cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi rồi bất động. Cho đến khi tôi nhận ra nó đang nhìn phía sau lưng tôi.
- Những đôi mắt hốc hác nhìn vào tôi qua gọng súng. Họ đông quá. Nước mắt con bé lăn dài rơi lã chã, tôi đang chỉa súng vào đứa con gái duy nhất còn sống sót của mình.
- Mỗi đêm, tôi nghe thấy tiếng bước chân dọc theo hành lang, dù tôi biết chắc chắn mình đã khóa cửa.
- Tôi luôn cảm thấy an toàn khi nhìn thấy bóng dáng mình trong tấm gương. Cho đến một ngày, bóng dáng ấy không còn mỉm cười trở lại.
- Sách trên giá bỗng nhiên rơi xuống sàn, mở ra trang có hình ảnh gia đình tôi. Nhưng có một người lạ mặt đứng cạnh chúng tôi.
- Mỗi lần đánh răng, tôi luôn cảm thấy có ai đó đang nhìn mình từ phía sau qua tấm gương. Hôm nay, tôi quay lại và thấy mình đang đứng một mình.
- Tôi gửi tin nhắn: “Em đã về nhà an toàn chưa?” Ngay lập tức nhận được phản hồi: “Vâng, nhưng em không nhớ đã đi qua cửa.”
- Đêm nay, tiếng động từ tầng hầm lại vang lên. Lần này, tôi quyết định không kiểm tra nữa, vì tôi nhớ mình không có tầng hầm.
- Tôi cảm thấy một cái gì đó đang nằm cạnh mình trên giường, dịch chuyển gần hơn mỗi khi tôi thở ra. Khi mở mắt, tôi nhận ra không có gì ở đó cả.
- Tôi chụp một bức ảnh selfie trong phòng tối, chỉ để thấy có một khuôn mặt khác đang nhìn về phía tôi từ phía sau.
- Cuốn nhật ký mà tôi tìm thấy trong tầng áp mái viết về cuộc đời tôi. Cuối trang cuối cùng có ghi: “Và đây là cách mọi thứ kết thúc.”
- Tôi nghe thấy tiếng mẹ gọi tôi đến ăn sáng. Khi bước xuống bếp, tôi nhận ra căn nhà đã bỏ hoang từ lâu.